CÁT VÀ BIỂN(7)


Em có về đây thăm cố hương?

Ôi! Miền duyên hải quá thân thương.

Biển xanh, lòng mẹ mênh mông đó

Cát đỏ, đời cha trải gió sương.

Em hãy về đây thăm cố hương!

Nghe biển hời ru giữa đêm trường,

Nhìn đồi cát đỏ phơi trong nắng,

Để lòng trải rộng với tình thương.

Anh chỉ là người khách đường xa

Ghé lại quê em một chiều tà.
Bên đồi cát vắng nghe biển hát,

Chợt lòng da diết nỗi nhớ xa.

Yêu quá người em gái tha phương!

Mắt xanh màu biển đượm tình thương.

Quê em cát – biển, tim em đó

Rực rở, xanh trong giữa đời thường.

(Văn Bay Bùi)

0 nhận xét:

Đăng nhận xét